Câu Chuyện Hoa Hồng Vàng …và Những Cuộc Chia Tay rực rỡ!

Khi một tình yêu kết thúc, một tình yêu khác lại nảy mầm.

Câu chuyện tình yêu Hoàng Diệc Mai và Trang Quốc Đống để lại không ít vấn vương. Vốn dĩ là cặp đôi Tiên Đồng Ngọc Nữ, tài có sắc có nhưng lại không thể không thể viết nên một cái kết viên mãn. Nguyên nhân là do đâu? Khi yêu, Hoàng Diệc Mai dẫu thân gái một mình lại có đủ dũng khí để bay sang Paris để thăm người mình yêu. Anh đã dẫn cô tham quan mọi nơi dù lịch trình làm việc bận rộn. Thế nhưng suốt cả ngày anh lại dán mắt vào điện thoại, không thực sự để tâm đến cảm xúc của cô ấy. Khi cô ấy muốn chia sẻ cảm nhận của mình, anh phớt lờ và dùng bạo lực lạnh thay vì tìm kiếm giải pháp. Đến khi Hoàng Diệc Mai kết hôn rồi ly hôn với người khác, anh đã nhiều lần ngỏ ý quay lại. Có người từng đặt vấn đề: nếu Hoàng Diệc Mai đồng ý với Trang Quốc Đống, liệu rằng phim sẽ có một cái kết trọn vẹn hơn chăng? Hoàng Diệc Mai đã có những sự lựa chọn khác, dứt khoát không quay đầu. Cô lựa chọn bước tiếp với một tình yêu mới mà ở đó cả hai con người cùng trân trọng, nỗ lực tìm kiếm cơ hội bên nhau, dẫu thời gian bên nhau đang tính từng ngày do căn bệnh tim của người mới. Dẫu cuối phim Hoàng Diệc Mai trở về cuộc sống độc thân do người yêu, tri kỉ qua đời, bản thân mình đồng tình với lựa chọn Hoàng Diệc Mai. Tâm trí Trang Quốc Đống chỉ xoay quay bản thân anh, khi quyết định đi Pháp anh không hề bàn trước với Hoàng Diệc Mai. Anh không để tâm đến cảm xúc bạn gái mình. Đến lúc anh quay lại, liệu rằng có phải do tình yêu của anh dành cho Hoàng Diệc Mai sâu nặng, hay là vì đây là thời điểm anh đã đạt được vị trí công việc anh ao ước và kế tiếp anh cần một người phụ nữ để làm vợ xây dựng gia đình theo hình tượng mà anh quyết định. Ở anh, không có chỗ có kế hoạch chung của hai người. Anh đã mất đi một tình yêu rất đẹp và vốn dĩ có thể đẹp hơn thế nữa....Tiếc cho một tình yêu đẹp nhưng cuộc sống vẫn cần tiếp diễn.
Sắp đến năm mới rồi, chúc cho mọi cô gái sẽ có một câu trả lời rõ ràng cho mình, đó có thể là một kết thúc, nhưng sẽ là những cuộc chia tay rực rỡ để đón chào một khởi đầu mới. Sắp xếp lại trái tim mình và tỏa sáng như đóa hoa hồng vàng rực rỡ nhé!

Vì một lần đến nhân gian, hãy sống đời rực rỡ.

–vài dòng suy nghĩ sau khi xem một bộ phim hay–

BRING THE JOY!

Dạo gần đây mình bắt đầu có suy nghĩ cuộc sống này trao gửi mỗi người một lộ trình học riêng biệt. Bài học mỗi cá nhân trải nghiệm có thể khác nhau, hoặc nếu cùng nội dung học nhưng thời điểm bài học ấy xuất hiện trong cuộc đời mỗi người khác nhau. Có người vốn dĩ một cách rất tự nhiên, họ đã có thể biết cách tận hưởng khoảnh khắc khác nhau trong dòng chảy cuộc sống, nhưng với mình, tính kỷ luật lại là nguyên tắc sống nội tại của bản thân.
Mình quen làm việc có kế hoạch rõ ràng, sẵn sàng hy sinh nhiều thời gian và sức lực hơn bình thường để đạt mục tiêu mà mình tin là ý nghĩa. Với mình, căng thẳng từng là điều hiển nhiên nếu muốn thành công. Nhưng qua thời gian, mình nhận ra kỷ luật quá mức có thể dẫn đến kiệt sức. Thành công đạt được trong áp lực đôi khi không mang lại cảm giác trọn vẹn.
Mình đã nghiệm ra rằng, thay vì căng thẳng, mình có thể mang niềm vui vào hành trình của mình. Điều này không có nghĩa là từ bỏ kỷ luật mà là cân bằng giữa làm việc chăm chỉ và tận hưởng những khoảnh khắc hiện tại. Bằng cách tìm niềm vui trong từng bước đi, mình tìm ra một công thức để biến hành trình chinh phục ước mơ của mình trở nên nhẹ nhàng và bền vững hơn.
Tìm niềm vui trong nhảy múa và điều đơn giản hàng ngày không chỉ giúp mình giảm áp lực mà còn giúp mình sáng tạo hơn, và cảm thấy cuộc sống của bản thân có ý nghĩa hơn. Thành công vốn dĩ không chỉ là đích đến mà còn là hành trình đáng nhớ.

Còn sức là còn múa – Múa Tân Cương

Mình rất thích học các thể loại múa của dân tộc khác nhau bởi thông qua nhảy múa có thể cảm nhận phần nào nét văn hóa đặc trưng của dân tộc đó. Nhảy múa là cách mà người dân thể hiện lòng tự hào với quê hương, vùng đất mà họ được sinh ra, lớn lên và cũng là cách biểu đạt tình cảm trong những ngày lễ hội của cộng đồng. Mỗi một loại múa dân tộc điều có nét đẹp và sự độc đáo riêng biệt. Lần trước mình đã có bài múa dân tộc Thái và dân tộc Tây Tạng. Lần này mình trải nghiệm múa dân tộc Tân Cương, vùng đất nơi mà nét đẹp của thiên nhiên và con người luôn khiến mọi người xao xuyến khi có dịp chiêm ngưỡng. Bài múa khá khó do nhịp độ và tiết tấu rất nhanh, nhưng tranh thủ vẫn còn sức khỏe thì còn múa để lưu giữ những trải nghiệm đẹp khi đến cuộc sống này.

Đi Tìm Động Lực

💐Sau nhiều năm cật lực làm việc trong môi trường công ty quốc tế, lắm lúc mình tự hỏi bản thân: Động lực để mình đi làm mỗi ngày là gì? Khi đang loay hoay với những suy nghĩ đó, mình khá ấn tượng với một chị đồng nghiệp luôn tràn đầy năng lượng, lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ tại văn phòng. Chị ấy là nhân viên cấp cao thâm niên lâu năm, vì vấp áp lực công việc mỗi ngày không hề nhỏ. Mình không khỏi thắc mắc: Làm sao chị ấy có thể duy trì sự tươi vui dưới guồng quay công việc như vậy? Độc lực của chị ấy là gì?
💐Sự tò mò đã thôi thúc mình hỏi chị ấy. Câu trả lời của chị ấy đơn giản nhưng sâu sắc: “Động lực của chị chính là con gái 17 tuổi của chị. Chị nói rằng chỉ cần nhìn con gái mỗi ngày, chị tự nhắc bản thân phải giữ gìn sức khỏe thật tốt, sống tích cực, làm tốt công việc của mình để kiếm tiền chăm lo cho con. Một nhân viên của mình cũng có một bé gái 5 tuổi rất đáng yêu. Em ấy nói nhiều lúc làm việc mệt, chỉ cần hít hà vào hai má phúng phính của con gái là thấy hết mệt liền.
💫Điều này giúp mình nhận ra một việc, người luôn vui vẻ tích cực, chưa chắc gì do cuộc sống của họ luôn ngập tràn những điều thuận lợi suôn sẻ, mà là do họ có một động lực rõ ràng, biết mình cần hướng đến mục tiêu gì và phải làm gì để đạt được mục tiêu đó. Động lực giúp đồng nghiệp của mình đón nhận mỗi ngày với nụ cười trên môi. Có thể câu trả lời động lực của người chị ấy rất đơn giản, nhưng mình biết không phải đơn giản để có được cho bản thân một đáp án rõ ràng như thế. Đó là cả một hành trình trải qua biết bao sự kiện, nghiền ngẫm, thử đúng và sai để cho bản thân một động lực đủ mạnh, đủ bền bỉ để cho dù có gặp gian nan, thử thách gì hay thay đổi môi trường sống như thế nào thì động lực này cũng không thay đổi.
👑Mình ngưỡng mộ người chị này vì không phải ai trong chúng ta cũng có một động lực rõ ràng như vậy. Mình chợt nghĩ câu hỏi xuyên suốt một đời người phải chăng chính là câu “Tôi là Ai va Động lực của Tôi là gì” hay sao? Mình vẫn đang đi tìm động lực của đời mình, còn bạn thì sao? Động lực của bạn là gì?

Gửi Em, Người Phụ Nữ Bước Vào Tuổi 40

Khi Em đứng trước ngưỡng cửa của tuổi 40, Em nhận ra mình đang ở một nơi rất đặc biệt—nơi mà tuổi trẻ vẫn còn vang vọng, nhưng sự trưởng thành đã lên tiếng rõ ràng hơn. Em không còn quá trẻ để mơ về một cuộc sống màu hồng, nhưng cũng không quá già để ngừng mơ mộng.
Một trong những bài học quan trọng nhất mà Em đã học được là giá trị của việc yêu thương bản thân. Em đã dành nhiều năm để chăm sóc cho người khác, cân bằng trách nhiệm, và đáp ứng mong đợi. Bây giờ, đã đến lúc yêu thương bản thân một cách mãnh liệt. Hãy tử tế với cơ thể mình, trân trọng tâm trí, và nuôi dưỡng tinh thần của Em. Hãy yêu thương phiên bản người phụ nữ mà Em đã trở thành. Em xứng đáng được yêu thương và chăm sóc từ chính mình như bất kỳ ai khác.
Và hãy tiếp tục mơ và hành động biến giấc mơ thành câu chuyện độc đáo của riêng Em. Những giấc mơ của Em không cần phải to lớn hay thay đổi cuộc đời của bất kỳ ai khác—chúng chỉ cần là của riêng Em. Có thể đó là việc bắt đầu sở thích mà Em luôn muốn thử, đi đến một nơi mới, hoặc đơn giản là tìm thêm những khoảnh khắc bình yên và hạnh phúc trong cuộc sống hàng ngày. Dù là gì đi nữa, hãy tiếp tục mơ nhưng đừng mộng, kiên trì hành động, tiếp tục hy vọng, tin vào vẻ đẹp của những điều có thể bởi lẽ.

Sáng tạo: Điểm yếu của Dân Tài Chính?

🥴Trong nhiều năm, mình đã tin rằng làm việc trong lĩnh vực tài chính gắn liền với một số hạn chế nhất định, cụ thể là thiếu sự sáng tạo. Mình từng nghĩ rằng tính sáng tạo chỉ dành cho những người làm marketing hay nghệ sĩ, chứ không phải cho những ai gắn liền với con số, chiến lược tài chính và tuân thủ quy định. Vì vậy, trong các cuộc phỏng vấn, khi được hỏi về điểm mạnh và điểm yếu của bản thân, mình thường liệt kê "thiếu sáng tạo" là một trong những yếu điểm. Điều này như nhận định trong vô thức - tài chính và sáng tạo dường như thuộc hai thế giới khác nhau.
☺Tuy nhiên, quan điểm của mình bắt đầu thay đổi khi mình tham gia nhảy múa. Mình hiểu rõ đối với mình nhảy múa không phải là nguồn thu nhập hay con đường phát triển nghề nghiệp chuyên nghiệp; nhảy múa là nguồn hạnh phúc. Nó mở ra một góc nhìn bao quát hơn, cho phép mình bước ra khỏi suy nghĩ quen thuộc để nhìn nhận vấn đề trong công việc từ một khía cạnh mới. Nhảy múa đã giúp mình nhận ra rằng có lẽ niềm tin trước đây của mình về việc mình thiếu sự sáng tạo thực ra là khá thiển cận, và thiên kiến.
😁Mình bắt đầu tự hỏi: Liệu mình có thực sự thiếu sáng tạo, hay chỉ là mình chưa khám phá đủ những năng lực bản thân? Liệu có phải sự sáng tạo, dù không phải là thế mạnh nhất của mình, nhưng là một khả năng mà mình còn có thể phát triển hơn nữa? Sự tự vấn này đã giúp mình nhận ra rằng suy nghĩ "think outside of the box" là điều cần thiết trong sự nghiệp của mình. Nếu mình tiếp tục tiếp cận các thử thách theo cùng một cách, mình sẽ chỉ nhận được kết quả tương tự. Nhưng nếu mình cho phép mình suy nghĩ khác đi, mình sẽ mở ra khả năng tìm kiếm những giải pháp độc đáo.
💞Đó là lý do mình quyết định tạo ra The Sharing Town nơi mình chia sẻ các video nhảy múa của mình như một phần trong hành trình phát triển bản thân và pay it forward. Mình xem mỗi video là một dự án sáng tạo nho nhỏ. Mình thử nghiệm nhiều phong cách khác nhau từ điệu nhảy, cách trang điểm, biểu cảm khuôn mặt đến cách mình trang trí background cho studio tại The Sharing Town cho mỗi bài múa. Những dự án này có vẻ như không liên quan đến tài chính, nhưng chúng là minh chứng cho niềm tin ngày càng lớn của mình rằng sự sáng tạo không chỉ dành cho nghệ sĩ - mà dành cho bất cứ ai, kể cả những người làm trong lĩnh vực tài chính. Mình muốn tạo ra một sự giao thoa giữa tài chính và nghệ thuật.
💗Thông qua nhảy múa, mình đã học được rằng sự sáng tạo không phải là về những ý tưởng lớn hay những động thái đột phá. Đó là về những nỗ lực nhỏ, kiên trì để nhìn nhận sự việc khác đi và tìm ra những cách mới để thể hiện bản thân. Trong sự nghiệp, điều này đã chuyển hóa thành việc mình cởi mở hơn với những giải pháp không truyền thống và tự tin hơn vào khả năng đổi mới của mình.
🎶🥰Bằng cách vun đắp sự sáng tạo, mình đã khám phá ra một khía cạnh mới trong cả sự nghiệp lẫn cuộc sống cá nhân của mình, chứng minh rằng tài chính và sự sáng tạo có thể cùng song hành với nhau.

HÃY GIỮ CHÂN TRÊN MẶT ĐẤT

💞Trong chương trình đào tạo Search Inside của Google tổ chức mà mình được dịp học, có một bài tập thú vị - đó là hãy viết thư cho chính mình với tư cách là một người Coach (Người Huấn Luyện). Mình muốn thay đổi bài tập này một chút bằng cách viết thư cho con gái tương lai của mình.
🎶Mỗi lần mình gặp trăn trở, mình thường tưởng tượng nếu con gái mình cũng gặp tình huống tương tự và xin mình lời khuyên thì mình sẽ hướng dẫn con mình giải quyết vấn đề như thế nào. Mình tin rằng cách này có thể giúp mình cân bằng được cả “Lý” và “Tình” khi giải quyết tình huống nan giải. Các bà Mẹ đều mong muốn đều tốt đẹp nhất cho con, vì vậy tình yêu thương trong mọi lời khuyên luôn là yếu tố cần. Và dĩ nhiên Mẹ với kinh nghiệm sống và góc nhìn bao quát của người đứng ngoài câu chuyện, có thể cho con gái một cái nhìn đủ khách quan và lý trí để kéo con về thực tế.
💞Và đây là bức thư mình gửi con gái của mình - "Hãy Giữ Chân Con Trên Mặt Đất, con nhé!"

“Gửi Con gái của mẹ,

Khi con theo đuổi tham vọng và khám phá những cơ hội thú vị phía trước, điều quan trọng là hãy dừng lại một chút và nhắc nhở bản thân về giá trị của việc giữ cho bản thân thực tế. Khi con đã đi một chặng đường dài đủ dài thì hành trình của con sẽ hiện hữu những thành tựu lẫn thách thức. Nhưng dù con nhắm cao đến đâu hay đi xa thế nào, hãy luôn nhớ giữ đôi chân mình trên mặt đất.

Giữ chân con trên mặt đất nghĩa là duy trì giá trị cốt lõi của con. Hãy khắc ghi lý do tại sao con bắt đầu, những giá trị nào là kim chỉ nam mà con đã vun đắp, và giữ gìn dù là con ở bất kỳ phương trời nào cũng không thay đổi và những bài học mà con đã học trên hành trình. Mẹ biết rằng trên hành trình con đi, sẽ có những thời điểm mất phương hướng, đôi lúc dễ dàng bị cuốn vào sự hối hả của thành công hoặc khao khát đạt được cột mốc tiếp theo, nhưng mẹ tin rằng bằng cách giữ kết nối với giá trị cốt lỗi của bản thân, con sẽ có một điểm tựa cho riêng mình để từng sự tiến bộ, phát triển của con vừa có ý nghĩa vừa bền vững.

Cuộc đời sẽ ban tặng con khoảnh khắc thăng hoa thành công rực rỡ lẫn những điểm rơi đầy chua xót. Trong những thời điểm nghịch cảnh, điểm tựa này sẽ giúp con duy trì sự rõ ràng và bình tĩnh, cho phép con chơi đùa những thăng trầm với sự kiên cường. Hãy nhớ rằng, thất bại không phải là sự kết thúc mà là cơ hội để con trở nên mạnh mẽ và khôn ngoan hơn. Và khi thành công đến, hãy để nó nhắc nhở con về công sức và sự cống hiến cả một quá trình dài đã đưa con đến đó—không chỉ mãi nhớ về thời khắc thành công cuối cùng.

Sự khiêm tốn là một khía cạnh khác của việc giữ chân trên mặt đất mà mẹ mong con sẽ ghi nhớ. Dù con đạt được bao nhiêu, đừng bao giờ lãng quên tầm quan trọng của việc học hỏi, hãy tiếp tục phát triển và giữ cho mình luôn mở lòng với những quan điểm mới. Khiêm tốn không có nghĩa là con hạ thấp giá trị bản thân; nó có nghĩa là nhận ra rằng luôn có điều gì đó để con tiếp tục học hỏi và những người khác có thể dạy con những bài học quý giá.

Khi con là trưởng một đội nhóm, việc giữ chân trên mặt đất cũng có nghĩa là lãnh đạo với sự chân thật và đồng cảm. Đội ngũ của con không chỉ nhìn vào kỹ năng của con mà còn nhìn vào tính chính trực và cách con đối xử với người khác. Bằng cách giữ vững giá trị của mình và lắng nghe những người xung quanh, mẹ mong con tạo ra một môi trường tin cậy và tôn trọng. Đây là nơi mà con khởi đầu cho sự hợp tác và đổi mới thực sự phát triển một cách bền vững.

Cân bằng tham vọng với thực tế là điều cốt yếu cho thành công lâu dài của con. Dù việc đặt mục tiêu lớn và theo đuổi giấc mơ là điều tuyệt vời, hãy đảm bảo rằng chúng khả thi và phù hợp với hoàn cảnh hiện tại. Bằng cách đặt ra những mục tiêu thực tế và tiến lên một cách có kế hoạch, con sẽ tránh được tình trạng kiệt sức và đảm bảo rằng thành công của mình là bền vững trong thời gian dài.

Cuối cùng, việc giữ chân trên mặt đất là điều sẽ khiến hành trình của con không chỉ thành công mà còn thỏa mãn. Đó là chìa khóa để đảm bảo rằng những thành tựu con đạt được được xây dựng trên một nền tảng vững chắc và rằng sự phát triển của bạn là liên tục và có ý nghĩa.

Vì vậy, khi con tiếp tục phấn đấu để đạt được sự vĩ đại, hãy ghi nhớ điều này: Mơ lớn, nhắm cao, và vươn tới những vì sao—nhưng đừng quên giữ cho đôi chân của con luôn vững chãi trên mặt đất, con nhé. Sự cân bằng này sẽ kim chỉ nam cho con vượt qua thử thách và thành công trên con đường mà con chọn sắp tới.

Mẹ yêu con, con gái của mẹ!”

Không cần ai cho phép để thực hiện giấc mơ

Trong hành trình phát triển bản thân, mình nhận ra rằng bản thân không cần chờ sự cho phép của bất kỳ ai để thực hiện giấc mơ.

Trước đây mình hay chần chừ khi bắt đầu một dự án mới, thử trải nghiệm một điều gì mới. Mình e ngại rủi ro, sợ mình làm không tốt, sợ bị đánh giá. Những nỗi sợ này thành một rào cản vô hình, khiến mình phụ thuộc và khao khát sự đồng thuận từ người khác, như một nguồn an ủi và điểm tựa cho bản thân.

Nhưng hành trình đến với múa đã dạy cho mình một bài học quý giá. Khi niềm yêu thích đủ lớn, mình cảm thấy hạnh phúc mỗi khi được nhảy múa. Mình có thể nhảy trật nhịp, gương mặt ít biểu cảm, khả năng trình diễn không đủ tốt để vào đội hình múa chính thức, nhưng những điều này có thể ngăn mình không nhảy múa nữa không? Chắc chắn là không! Ngược lại, những điều này sẽ là động lực để mình cố gắng hoàn thiện hơn.

Với niềm đam mê đủ lớn, mình không cần phải xin phép để theo đuổi ước mơ của mình. Người duy nhất có thể thực sự quyết định hành động là chính bản thân mình.

Mình biết ơn môn nghệ thuật múa đã giúp mình thấm dần những bài học về phát triển bản thân một cách tự nhiên, để từ đó áp dụng vào công việc và cuộc sống cá nhân. 💗Một khi đã biết rõ con đường mình muốn đi, hãy cứ thế mà làm!💗

#thaivanchinam#thesharingtown#personaldevelopment

Học Yêu Những Điều Không Hoàn Hảo!

💐Sự hoàn hảo thường được xem là mục tiêu tối thượng trong nhiều khía cạnh của cuộc sống. Chúng ta phấn đấu đạt được sự hoàn hảo trong công việc, sở thích và các mối quan hệ. Nhưng gần đây, mình đã học được rằng những điều không hoàn hảo cũng có thể mang lại những câu chuyện đẹp. Bài học này đến với mình trong một chuyến đi chơi gần đây cùng bộ phận tài chính của mình, một trải nghiệm đã thay đổi quan điểm của mình về điều gì thực sự quan trọng.
🩰Mình luôn yêu thích nhảy múa. Có điều gì đó về nhịp điệu, chuyển động và sự biểu đạt cuốn hút mình. Tuy nhiên, tình yêu với nhảy múa của mình phần lớn là một sở thích cá nhân. Mình nhảy một mình trong phòng tập, ẩn mình khỏi ánh nhìn của người khác, quá sợ hãi để thể hiện đam mê của mình trước đám đông. Nỗi sợ mắc sai lầm, không hoàn hảo, luôn ngăn cản mình.
💐🎉Điều đó đã thay đổi trong chuyến đi chơi với bộ phận tài chính của mình. Đó là một sự kiện thư giãn nhằm thúc đẩy tinh thần đồng đội và sự gắn kết. Buổi tối tràn ngập tiếng cười, trò chơi và âm nhạc. Khi buổi tối tiến triển, chúng mình có màn biểu diễn văn nghệ nho nhỏ cùng nhau. Dù lo lắng, mình quyết định thử đề xuất cả team sẽ trình diễn thời trang với ý tưởng mỗi người là một loài hoa, ai cũng có nét đẹp độc nhất của riêng mình, và mình sẽ kết lại màn trình diễn bằng một điệu múa.
💞👠Khi âm nhạc bắt đầu, sự tự tin thường ngày trong phòng tập của mình bắt đầu dao động. Đầu óc mình trống rỗng, và mình quên một số bước nhảy. Trong khoảnh khắc đó, mình không kịp suy nghĩ gì nhiều, chỉ có thể tiếp tục hòa mình vào âm nhạc. Và rồi mình nghe thấy tiếng vỗ tay, tiếng cổ vũ từ các đồng nghiệp. Họ không tập trung vào những sai lầm của mình; họ đang tận hưởng màn biểu diễn và vui vẻ cùng mình.
💗Trải nghiệm này đã dạy mình một bài học quý giá: đôi khi, sự hoàn hảo không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng hơn là tận hưởng chuyển động và khoảnh khắc cùng với một đội ngũ đáng yêu. Niềm vui và sự ủng hộ từ các đồng nghiệp đã biến một màn biểu diễn mà mình nghĩ là không hoàn hảo thành một kỷ niệm đẹp. Họ yêu thích màn biểu diễn của mình, và mình yêu thích nhìn thấy niềm vui của họ. Chúng mình đã có những phút giây vui vẻ cùng nhau, và niềm vui chung đó quan trọng hơn nhiều so với bất kỳ sự hoàn hảo nào.
💞🎉Trải nghiệm này nhắc nhở mình rằng sự không hoàn hảo có thể đẹp. Nó có thể gắn kết mọi người lại với nhau, tạo ra những khoảnh khắc vui vẻ và thúc đẩy sự kết nối sâu sắc hơn. Đón nhận những khiếm khuyết của chúng ta và tận hưởng hành trình cùng người khác có thể dẫn đến những trải nghiệm đáng nhớ và ý nghĩa nhất trong cuộc đời.
🎊👑Vì vậy, hãy yêu những điều không hoàn hảo trong cuộc sống của bạn. Chúng có vẻ đẹp riêng và có thể kể một câu chuyện đáng chia sẻ. Dù đó là màn biểu diễn nhảy múa, dự án công việc, hay bất kỳ khía cạnh nào khác của cuộc sống, hãy nhớ rằng sự hoàn hảo không phải lúc nào cũng là mục tiêu. Đôi khi, những kỷ niệm đẹp nhất được tạo ra trong những khoảnh khắc không hoàn hảo mà chúng ta chia sẻ cùng nhau.

I’m a professional who loves dancing

Trong hành trình tìm hiểu bản thân, mình có cơ duyên được biết đến Gallup Strength Test để khám phá đâu là bộ tài năng nổi bật của riêng mình. Không bất ngờ lắm khi “Learning” là Top 1 trong danh sách bộ tài năng mà mình có. Mình thích học! Không những học chuyên môn mà còn học nhiều kỹ năng bổ trợ khác. Tuy nhiên, có 1 điều mà Gallup đã khai sáng cho mình là bất kỳ tài năng nào cũng có 2 thái cực – raw và mature. Khi tài năng mang tính còn thực hiện theo bản năng có thể tạm gọi là raw, cần phải rèn luyện gọt giũa mới có thể trở thành tài năng mature. Ở mức độ raw, sẽ có những điểm mù mà bản thân có thể không tự phát hiện được. Ví dụ, mình rất thích học, và điểm mù của việc học này là mình sa đà vào tận hưởng quá trình học mà không chú ý đến làm sao để tận dụng nguồn lực giới hạn mình đang có để đạt kết quả tối ưu nhất, thậm chí mình cứ thích theo đuổi một quá trình học lâu dài, có lớp lang trình tự bài bản, không quan tâm đến kết quả đầu ra lắm.

Điều này cũng chẳng là vấn đề to tát khi quỹ thời gian của mình khá dư giả. Tuy nhiên khi đến độ tuổi mà áp lực công việc ngày càng lớn buộc mình phải tính toán phân chia thời gian hợp lý để có thể hoàn thành công việc, và có thời gian cho bản thân, cho gia đình. Mình cần phải suy nghĩ phải tạo được kết quả gì trước khi dấn thân quỹ thời gian giới hạn cho việc học 1 điều gì đó. Học rồi có áp dụng và cho ra được sản phẩm gì không? Việc học múa giúp mình nghiệm ra được điều này một cách rất tự nhiên và dễ chịu. Trước kia học múa cũng không suy nghĩ gì đến việc quay video kết khóa, nhưng giờ mình xem việc quay video múa là thành phẩm ứng dụng cho thấy kết quả của việc học. Nếu không có video múa, chắc mình cũng chẳng nỗ lực để học thuộc bài, chuốt dáng từng động tác hoặc suy nghĩ làm sao để tương tác với camera tốt hơn, góc máy nào sẽ đẹp hơn để có 1 video chỉnh chu nhất có thể. Chỉ cần thấy video sau tiến bộ hơn video trước là mình đã đủ vui, là một achievement nhỏ nhỏ của bản thân trong hành trình thấu hiểu hơn về bản thân và gọt giũa tài năng của mình ngày càng rõ nét hơn.